Viết bài luận về bản thân được TaiLieuViet.vn tổng hợp và xin gửi tới bạn đọc. Mời các bạn cùng tham khảo chi tiết bài viết dưới đây để có thêm tài liệu học tập tốt hơn môn Ngữ văn 10 Kết nối tri thức nhé.

1. Viết bài luận về bản thân mẫu 1

Cuộc sống của chúng ta luôn đầy ắp những điều bất ngờ, đôi khi cái chúng ta chứng kiến ngay trước mắt nhưng chưa chắc đó đã là sự thật, cái chúng ta tìm thấy chưa chắc đã là kết quả cuối cùng. Sống thì phải tận hưởng, làm những thứ mình thích, khát khao và những thứ có ích và tìm đến hạnh phúc một cách cao cả nhất. Tôi từng được nghe một câu nói rằng “Điều quan trọng không phải là vị trí chúng ta đang đứng mà là hướng chúng ta đang đi”. Câu nói ấy đã ảnh hưởng sâu sắc đến tư duy của tôi và cũng là một trong những thứ thúc đẩy tôi đưa ra sự lựa chọn quan trọng đầu tiên của đời mình chỉ khi mới 8 tuổi.

Năm tôi 8 tuổi, vẫn còn là một chàng trai ngây thơ và hồn nhiên, là một năm với rất nhiều biến động kèm theo những sự thay đổi trong gia đình, năm mà người đàn ông tôi ngưỡng mộ và yêu quý nhất ra đi mãi mãi. Hồi ấy với một đứa trẻ mới chỉ 8 tuổi mà nói, tôi không thể nào hiểu hết được không khí đau thương trong gia đình, chỉ biết rằng ông mắc căn bệnh nào đó nên phải đi xa mãi để lại bà tôi sống trong tình cảnh cô đơn, buồn tủi. Nhìn ánh mắt đau buồn của mọi người, mái tóc đã chấm bạc và khuôn mặt buồn của bà, tôi đã thương bà rất nhiều. Tôi không muốn bà cảm thấy cô đơn nên tôi đã nảy sinh ra một suy nghĩ, một sự lựa chọn đã thay đổi cả cuộc đời tôi: tôi sẽ chuyển đến sống cùng bà. Lựa chọn sống với bà đồng nghĩa với việc rời xa vòng tay yêu thương, chăm sóc của bố mẹ, sẽ là rất khó khăn nhưng tôi không hề do dự mà quyết đoán vô cùng. Khi ấy bố mẹ tôi và mọi người đơn giản nghĩ rằng tôi sẽ chỉ sống với bà được vài ngày rồi sẽ chán mà đòi về với bố mẹ nhưng cho đến mãi về sau chàng trai ấy đã sống cùng bà cho đến khi vào đại học phải xa nhà. Đó là sự lựa chọn đầu đời của tôi và cũng là sự lựa chọn dẫn lối cho tương lai sau này của tôi.

Cuộc sống chỉ tươi đẹp và hạnh phúc khi bạn tự hào vì lựa chọn của mình, cuộc sống chỉ hạnh phúc khi mà bạn biết sẻ chia. Sự sẻ chia và tình yêu thương luôn là điều đáng quý nhất trên đời. Tôi dành tình yêu của mình cho người bà đã luôn chăm sóc, yêu thương tôi vô bờ bến, làm bạn với bà trong thời gian ông đi xa và cuộc sống của tôi tràn ngập niềm vui sau quyết định sáng suốt ấy. Lựa chọn đầu tiên trong đời không nhất thiết là điều gì đó phải to lớn, hay ở một thời điểm mà đã có suy nghĩ chín chắn, đơn giản chỉ là khi bạn muốn chọn, muốn làm mà thôi. Lựa chọn của bạn có thể không to lớn hay quan trọng nhưng chỉ cần điều đó khiến bạn hạnh phúc, đạt được những thành tựu nhất định và dẫn đến sự thành công.

Những lựa chọn của chúng ta chưa hẳn đã là cái chúng ta muốn nhưng nó có thể là lựa chọn tốt nhất của bạn, tạo ra một tương lai đáng để mong đợi. Đôi khi số phận đưa chúng ta đến với những lựa chọn chúng ta không mong muốn nhưng lại mang đến nhiều điều không tưởng tượng được trong tương lai. Sau lần đầu tiên đưa ra quyết định ấy, lần lựa chọn tiếp theo của tôi là lựa chọn thi vào trường cấp 3 của thành phố hay thi vào trường chuyên của thành phố, thi vào trường chuyên tôi sẽ chuyển đến ở nhà bác tôi.

Lần chọn trường này, cả gia đình tôi đã có rất nhiều ý kiến khác nhau trái chiều và việc định hướng khối ngành học cũng cần phải quyết định cùng với việc chọn trường. Dựa theo thành tích học tập của tôi thì khối ngành xã hội sẽ tốt hơn nhiều so với khối tự nhiên, tôi khá giỏi môn toán và học ở trường bán chuyên sẽ phù hợp với khả năng của tôi hơn, nhưng bố tôi vẫn luôn hy vọng tôi sẽ thi thử trường chuyên để đánh giá đúng hơn thực lực của mình. Cuối cùng, mọi người quyết định để tôi tham gia thi thử đầu vào, dù trượt hay đỗ thì cũng sẽ quay về trường bán chuyên để học, tôi cảm thấy đây không phải là lựa chọn tôi mong muốn nhưng nó là lựa chọn số phận của tôi. Vì vậy mà chiều theo ý kiến của gia đình mà tôi đi thi thử và tất nhiên là không đủ điểm để đỗ vào trường chuyên, tôi quay về học trường bán chuyên, đăng ký lớp chuyên về xã hội.

Số phận sẽ đưa ta đến với những lựa chọn đã được an bài dù nó không phải là lựa chọn mà chúng ta muốn. Bản thân tôi cực kỳ ưa thích sự tự do và thuận theo định mệnh, lúc cần tiến tới thì phải bước tiếp, không cần thì có thể ngừng nghỉ để tận hưởng cuộc sống một cách ý nghĩa nhất. Cuộc sống rất sẽ tuyệt vời nếu bạn biết đưa ra quyết định và dám sống để đương đầu với quyết định đó. Hãy thử “sống” như cách mình muốn, sống từ ngay hôm nay để sau này khi vốn thời gian, sức lực đã cạn kiệt thì bạn sẽ không phải hối tiếc vì chưa làm được quá nhiều điều, ngay cả những điều rất nhỏ nhoi và những điều lớn lao. Lựa chọn để hoàn thiện cuộc sống, sống để tận hưởng và dù có khó khăn, mệt mỏi, đau khổ thì cũng hãy luôn đứng dậy, bước về phía trước, đừng dừng lại vì biết đâu bạn chỉ còn cách thành quả đó một bức tường mỏng.

2. Bài luận về hạnh phúc trong tôi mẫu 2

Hạnh phúc trong tôi là ….

Khi 5 tuổi, tôi nghĩ: thật hạnh phúc nếu được mặc đồng phục đến trường học như các anh chị! Khi 10 tuổi, tôi nghĩ: hôm nay bố mẹ khen tôi, thật hạnh phúc!. Khi 15 tuổi, tôi nghĩ: thật hạnh phúc, tôi đã đỗ vào ngôi trường cấp ba mơ ước! Và bây giờ, 17 tuổi…. tôi nghĩ: Vậy hạnh phúc trong tôi là gì?

Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một cuộc sống riêng, một niềm hạnh phúc riêng. Thế nhưng, không phải hạnh phúc của ai cũng giống nhau. Và ở mỗi một thời điểm, trong mỗi hoàn cảnh, chúng ta lại có suy nghĩ riêng về hạnh phúc của mình. Tôi có đang hạnh phúc không? Mọi người xung quanh tôi có đang hạnh phúc không? Làm sao để được hạnh phúc? Tôi đã tự đặt ra trong bản thân những câu hỏi đó sau khi tham gia “Khoá tu mùa hè” – một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ của cuộc đời tôi. Ngày ấy, sau khi kết thúc kì thi vào 10, mẹ đã cho tôi tham dự khoá tu mùa hè 5 ngày tại chùa Khai Nguyên (Sơn Tây – Hà Nội) với mong muốn tôi được thư giãn, giải trí và trưởng thành hơn. Ở đó, cùng các bạn khoá sinh, chúng tôi đã được học nhiều điều về cuộc sống và về chính bản thân mình. Tôi đặc biệt nhớ đêm tâm thái “Gặp mẹ trong mơ” – ngày lễ tổ chức để bày tỏ lòng yêu thương, biết ơn đối với cha mẹ – những đấng sinh thành cao quý. Hôm ấy, chúng tôi đã được nghe một câu chuyện, kể về người mẹ bị mù một bên mắt và đứa con trai. Đứa con ấy đã cảm thấy rất xấu hổ vì đôi mắt của mẹ, thường xuyên tỏ thái độ khi mẹ không thể đem lại cho mình một cuộc sống hạnh phúc. Khi lớn lên, cậu bé ấy lên thành phố lập gia đình, để lại mẹ già ở quê nhà, hàng tháng gửi tiền về cho mẹ nhưng không một lời hỏi thăm. Và chỉ đến khi nhận tin mẹ ốm nặng, cậu bé ấy mới vội vã trở về thăm mẹ nhưng đã quá muộn. Người mẹ để lại cho cậu bé bức thư, trong ấy mẹ nói: “đôi mắt mẹ mù để đem đến hạnh phúc sáng cho con. Mẹ yêu con”. Và khi ấy, chàng trai mới nhận ra, hoá ra hồi bé, vì nghịch ngợm, cậu đã bị hỏng một bên mắt và mẹ đã hi sinh đôi mắt của mình để con có được một cuộc sống bình thường như bao người khác. Người mẹ ấy đã hi sinh cả cuộc đời vì con nhưng tiếc thay, chỉ khi mẹ ra đi, con mới vỡ oà nhận ra những yêu thương thầm lặng ấy. Đêm tâm thái kết thúc, xung quanh tôi chỉ toàn là tiếng khóc. Có thể là tiếng khóc nhớ gia đình, cũng có thể là tiếng khóc hối lỗi của bản thân, và tôi cũng đã khóc rất nhiều sau buổi tối hôm đó. Tôi nhận ra xung quanh tôi có biết bao người trải qua một cuộc sống thiếu vắng tình cảm gia đình, thế nhưng, họ vẫn luôn mạnh mẽ, lạc quan và giàu lòng yêu thương. Tôi nhận ra, có cha, có mẹ thật hạnh phúc. Và tôi nhận ra hạnh phúc đôi khi thật nhỏ bé! Đêm tâm thái và khoá tu mùa hè là một trải nghiệm đáng nhớ trong tôi. Nó khiến tôi trưởng thành hơn, sống giàu tình cảm hơn và mạnh mẽ hơn.

Tôi vẫn luôn cho rằng sẽ thật hạnh phúc nếu có được tất cả những gì mình muốn, thoả mãn với tất cả nhu cầu của bản thân cho đến khi…tôi thấy một đứa trẻ mỉm cười hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tôi cũng luôn nghĩ rằng sẽ thật hạnh phúc nếu tôi trở nên thành đạt, giàu có, được nhiều người ngưỡng mộ cho đến khi…tôi thấy một người khiếm thị hát rong bên đường và mỉm cười hạnh phúc dù không ai đứng lại thưởng thức. Và tôi cũng từng nghĩ thật hạnh phúc biết bao nếu tôi có thể đem đến cho gia đình của mình một cuộc sống sung túc, ấm êm hơn những người khác cho đến khi … tôi thấy một nghệ sĩ đã dành cả thanh xuân của mình để đem nụ cười đến những người xa lạ. Và khi ấy … tôi chợt nhận ra: Phải chăng hạnh phúc trong tôi còn quá nhỏ bé?

Tôi biết rằng chúng ta sẽ chẳng thể áp đặt quan niệm sống của bản thân vào người khác. Thế nhưng, chúng ta hoàn toàn có thể soi chiếu quan niệm sống của người khác vào bản thân. Với tất cả những gì đã trải qua trong cuộc sống, tôi nhận ra, hạnh phúc trước hết là được sống là chính mình. Bởi được sinh ra, được sống trong cõi đời này đã thực sự là một niềm hạnh phúc. Vì vậy, chúng ta phải sống cho thật xứng đáng với những gì mình đang có. Bạn không thể sống cuộc đời của một kẻ khác mà hãy là chính mình. Cuộc đời chỉ có giá trị khi ta biết yêu thương bản thân, biết trân trọng cuộc sống, khi ta có ước mơ, có mục điêu để phấn đấu. Chỉ nhiêu đấy thôi cũng đủ khiến ta hạnh phúc hơn bao người khác.

Có phải mọi người đều cho rằng: hạnh phúc là được yêu thương? Có lẽ đây sẽ là một điểm chung của chúng ta. Bởi không ai sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu nhận lại từ mọi người xung quanh sự thù hằn, ghét bỏ. Cảm giác được yêu thương là cảm giác mình trở thành một người quan trọng, mình được mọi người quan tâm, mình được mọi người sẻ chia và hơn hết, mình có một điểm tựa. Tình thương là điểm tựa cho bất kì ai trong chúng ta có thể dựa vào mỗi khi vấp ngã. Tình thương là động lực tinh thần giúp ta phấn chấn, tìm lại bản thân. Đối với tôi, tôi đã rất hạnh phúc khi được sinh ra trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, được đón nhận sự yêu quý từ bạn bè, thầy cô. Bạn thử nghĩ mà xem, sẽ thật cô đơn biết bao nếu một ngày, bạn bị lãng quên? Bạn trở thành một người vô hình? Bạn mất kết nối với tất cả mọi người trong xã hội? Tôi có lẽ không dám tưởng tượng đến giây phút đó bởi nó thật đáng sợ!

Khi lớn hơn, bạn sẽ nhận ra, hạnh phúc không chỉ là được yêu thương mà hạnh phúc còn là được trao đi yêu thương. Và đó là niềm hạnh phúc vô giá. Tôi đã nhận ra điều này trong đợt dịch Covid 19 diễn ra vô cùng căng thẳng trên mảnh đất Việt Nam. Mỗi ngày đọc tin tức là một ngày tôi cảm thấy lo lắng và sợ hãi. Ngày hôm nay có bao nhiêu ca mắc? Ngày hôm nay có bao nhiêu ca tử vong? Ngày hôm nay có bao nhiêu đứa trẻ trở thành mồ côi? Những suy nghĩ ấy cứ ám ảnh trong tôi hằng ngày và chỉ được xoa dịu khi tôi thấy tinh thần cống hiến của những chiến binh áo trắng, của những anh chị thiện nguyện và của biết bao người dân Việt Nam. Với tinh thần “Không ai bị bỏ lại phía sau”, những lực lượng ở tuyến đầu chống dịch đã cố gắng hết mình, họ không chỉ cứu chữa bệnh nhân mà còn đem đến cho họ sức mạnh tinh thần chiến đấu mạnh mẽ. Đằng sau bộ đồ bảo hộ là những giọt mồ hôi nặng nề nhưng đằng sau lớp khẩu trang lại là một nụ cười hạnh phúc. Họ hạnh phúc vì họ vừa cứu được một mạng sống, hạnh phúc vì họ đã làm những việc vô cùng lớn lao, cao cả và ý nghĩa cho đất nước. Như vậy, hạnh phúc đẹp đẽ nhất chính là hạnh phúc cho đi!

Sau tất cả, tôi nhận ra tôi cũng đang hạnh phúc. Tôi đang được sống cuộc sống là chính tôi. Tôi đã vào được ngôi trường cấp 3 mơ ước, tôi đã có mục tiêu sống của bản thân. Tôi nhận được tình yêu của gia đình, bạn bè, thầy cô. Tôi đã biết trao đi yêu thương với những người xung quanh. Và tôi tự hỏi, liệu 5 năm, 10 năm, 20 năm nữa tôi của tương lai nếu đọc lại những dòng chữ này liệu có suy nghĩ lại không nhỉ? 5 năm nữa tôi đang học đại học, tôi nghĩ đó là trường đại học Sư phạm bởi tôi mong muốn trở thành một giáo viên. 10 năm nữa có lẽ tôi đã là một giáo viên thành công với những lớp học trò chăm ngoan học giỏi. 20 năm nữa chắc hẳn tôi đang hạnh phúc bên gia đình, thành tựu với công việc và hạnh phúc với những cống hiến của bản thân cho xã hội. Dù có đối mặt với hoàn cảnh ra sao, dù có khó khăn, vất vả thế nào, tôi hay bạn, chúng ta hãy cứ vững tin vào bản thân, hãy luôn hướng về phía trước, hãy cứ ước mơ, cứ khờ dại, hãy cứ yêu thương và trao đi yêu thương. Đó là hạnh phúc.

Tôi không biết bản thân trong tương lai có còn cảm thấy hạnh phúc như hiện tại hay không? Nhưng tôi biết, hạnh phúc luôn ở quanh ta và do chính ta tạo ra. Xin gửi bạn một câu nói mà tôi vô cùng tâm đắc: “Người tìm kiếm hạnh phúc, thành công trên cao mà quên mất nó đang hiện hữu ngay dưới chân mình”. Chúc bạn sẽ tìm được niềm hạnh phúc của bản thân!

3. Bài luận về hạnh phúc trong tôi mẫu 3

Mới đây, em có nắm bắt được thông tin của trường về việc cấp học bổng cho sinh viên nước ngoài. Vì thế, hôm nay, em viết bài luận này với mong muốn trường sẽ trao cho em cơ hội được nhận học bổng quý giá này.

Nếu có ai đó hỏi em rằng tại sao lại lựa chọn đi du học ở Nga mà không phải nơi nào khác thì em sẽ mạch lạc trả lời: “Nga là đất nước mà em cực kỳ yêu thích về con người và văn hóa nơi đây, khao khát được đặt chân tới”. Ngay từ khi còn là một đứa trẻ, bố mẹ thường xuyên kể cho em về con người, cuộc sống nơi xứ sở bạch dương. Chính bởi hai người đều đã từng du học và sinh sống tại nga nên họ có vốn hiểu biết to lớn về nơi đây. Đặc biệt, đất nước Nga còn là nơi họ quen biết và yêu thương nhau. Vì thế, tận sâu thẳm trong tâm trí em, Nga hiện lên là một đất nước vô cùng tươi đẹp và lãng mạn. Em muốn tới đó để có thể tận tai nghe giai điệu bài hát “Katyusha”, tận mắt được trải nghiệm và chứng kiến Cung điện Mùa Đông – nơi diễn ra cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga lịch sử, mở ra một trang sử mới vĩ đại của toàn nhân loại. Quan trọng hơn, em khao khát được học tập và cống hiến cho MGU – trường đại học danh giá bậc nhất nước Nga.

Sau khi đã hiểu hết các tiêu chí tuyển chọn của trường, em nhận thấy bản thân mình đã đủ điều kiện để nộp hồ sơ. Trước hết, em đang học chuyên Toán tại một trường chuyên ở phía Bắc Việt Nam. Tuy học khối xã hội nhưng em không hề lúng túng trước các môn tự nhiên. Em luôn học hỏi, trao đổi cân bằng lực học giữa các môn. Do đó, kết của học tập của em cũng khá ấn tượng. Bên cạnh đó, em còn tham gia và giành được rất nhiều thành tích cao trong các kỳ thi HSG môn toán cấp tỉnh và cấp quốc gia. Do có định hướng du học từ khi còn bé, nên em đã chăm chỉ học tiếng Nga, tiếng Anh. Cho đến bây giờ, năng lực tiếng Anh và tiếng Nga của em đang ở bậc IELTS 7.5 và TRKI-1. Vì có môi trường để vận dụng ngoại ngữ nên ky năng nói, nghe của em cũng vô cùng tốt.

Từ xa xưa, ông cha ta đã dạy bảo rằng “học phải đi đôi với hành”. Tiếp thu lời dạy vô cùng sâu sắc đó, bên cạnh việc học tập, em cũng đã tích cực tham gia các hoạt động của trường và công việc kiếm thêm thu nhập bên ngoài xã hội. Vào kì nghỉ hè vừa rồi, em cùng các anh chị đã có chuyến đi thực tế tại miền núi phía Bắc Việt Nam để ủng hộ những người dân nghèo nơi đây. Ngoài ra, chúng em còn thường xuyên vận động và tổ chức những sự kiện tình nguyện. Thi thoảng, nếu điều kiện cho phép, em cũng sẽ tham gia trại hè. Nhờ tham gia rất nhiều các hoạt động xã hội, em đã tích lũy được vốn kinh nghiệm giao tiếp, năng động, kỹ năng giải quyết vấn đề và nhiều bài học quý giá cho bản thân. Việc gặp gỡ rất nhiều người từ rất nhiều nơi khác nhau, nhiều tính cách khác nhau cũng đã giúp em trưởng thành hơn rất nhiều, từ đó bản thân ngày một tự tin hơn.

Em có một niềm đam mê bất tận với lịch sử. Bởi vậy, em thường tìm đọc các tác phẩm lịch sử nổi tiếng như “Lịch triều hiến chương loại trí”, “Historiai”,…Tuy nhiên, em chưa từng thỏa mãn với những kiến thức lịch sử mà mình đã được đọc. Em luôn khắc cốt ghi tâm trong mình câu nói mà người xưa truyền lại “Học, học nữa, học mãi”, “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”. Vì thế, em luôn tích cực học hỏi, phấn đấu hết mình về sự nghiệp học tập của mình. Em tin chắc rằng, bằng tình yêu kiến thức mãnh liệt cùng với sự chỉ bảo nhiệt tình của đội ngũ giảng viên chất lượng, em sẽ gặt hái được vô vàn tri thức quý giá. Hơn thế nữa, em còn đặt ra mục tiêu học bậc Thạc sĩ tại trường nếu đủ điều kiện.

Dù con đường phía trước còn rất nhiều chông gai, thử thách thì em cũng đã chuẩn bị chu đáo mọi thứ để có thể hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ. Em xin cam đoan sẽ thực hiện tốt các quy định, nội quy mà nhà trường đề ra.

Em mong sẽ sớm nhận được hồi đáp từ phía nhà trường.

Em xin trân trọng cảm ơn!

Hà Nội, ngày 08 tháng 10 năm 2022

4. Bài luận về hạnh phúc trong tôi mẫu 4

Trong riêng mỗi chúng ta, ai cũng có một cuộc sống riêng, một niềm hạnh phúc riêng. Thế nhưng, tùy từng mỗi người mà hạnh phúc là khác nhau. Và ở mỗi một thời điểm, trong mọi hoàn cảnh, chúng ta lại có suy nghĩ riêng về hạnh phúc của mình. Liệu mình có đang hạnh phúc không? Mọi người xung quanh mình có đang được hạnh phúc không? Làm sao để được hạnh phúc? Tôi đã tự đặt ra trong bản thân những câu hỏi đó sau khi tham gia “Khóa tu mùa hè” – một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ trong cuộc đời của tôi từ bé đến giờ. Ngày ấy, khi kết thúc kì thi cấp 3, mẹ đã cho tôi tham gia một khóa tu mùa hè 7 ngày tại chùa Địa Tạng (Thanh Liêm – Hà Nam) với mục đích tôi học được nhiều điều hay, lẽ phải và cũng giải trí sau những ngày học hành căng thẳng. Ở đó, cùng các bạn ở khóa tu, chúng tôi đã học được rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống và về chính bản thân mình. Tôi đặc biệt nhớ đêm tâm thái “Gặp mẹ trong mơ” – ngày lễ tổ chức để những bạn trẻ bày tỏ lòng kính yêu, biết ơn đối với cha, mẹ – những đấng sinh thành cao quý. Hôm ấy, chúng tôi được nghe thầy kể về một câu chuyện, kể về người mẹ bị mù một bên mắt và đứa con trai. Đứa con ấy đã cảm thấy vô cùng xấu hổ và tủi nhục vì đôi mắt của mẹ, thường xuyên tỏ thái độ bất mãn khi mẹ không thể đem đến cho mình một cuộc sống hạnh phúc, sung túc, đầy đủ. Khi lớn lên, cậu bé ấy lên thành phố lập gia đình, để lại người mẹ già bơ vơ ở quê nhà, hàng tháng vẫn gửi tiền đều về cho mẹ nhưng không kém lấy một lời hỏi thăm. Và chỉ đến khi nhận tin dữ mẹ bị ốm nặng, cậu bé ấy mới vội trở về vội vã để thăm mẹ nhưng đã quá muộn. Người mẹ để lại cho cậu một bức thư, trong ấy có lời nói của mẹ: “đôi mắt mẹ mù để đem đến hạnh phúc sáng cho con. Mẹ yêu con”. Và khi ấy, chàng trai mới nhận ra rằng, hóa ra hồi bé, vì nghịch ngợm mà cậu đã hỏng một bên mắt và mẹ đã hy sinh đi đôi mắt của mình để con trai có thể có một cuộc sống bình thường như bao đứa đồng trang lứa. Người mẹ ấy đã tần tảo, hy sinh cả cuộc đời nhưng tiếc thay, chỉ khi đến lúc ra đi thì đứa con mới vỡ òa nhận ra những tình yêu thương, hy sinh thầm lặng ấy. Đêm tâm thái kết thúc, xung quanh tôi chỉ toàn tiếng vỡ òa, khóc nấc lên của các bạn. Tôi nhận ra xung quanh tôi có biết bao người trải qua một cuộc sống thiếu vắng tình cảm gia đình, thế nhưng trong họ vẫn luôn tràn đầy sức sống, mạnh mẽ, lạc quan và giàu lòng yêu thương. Tôi nhận ra, có cha, có mẹ thật là hạnh phúc. Và tôi nhận ra hạnh phúc đôi khi thật đơn giả! Đêm tâm thái và khóa tu mùa hè quả thật là một trải nghiệm quý giá trong tôi. Nó khiến tôi trưởng thành hơn trong cuộc sống, biết yêu thương gia đình và người thân xung quanh, mạnh mẽ hơn để đương đầu với những khó khăn trong cuộc đời.

Tôi vẫn luôn cho rằng sẽ thật hạnh phúc nếu có được tất cả những gì mình muốn về vật chất, tinh thần, thỏa mãn tất cả những nhu cầu của bản thân cho đến khi….tôi thấy một đứa trẻ mỉm cười hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tôi cũng luôn nghĩ rằng tôi sẽ thật hạnh phúc chỉ khi tôi thành đạt, giàu có, được nhiều người ngưỡng mộ cho đến khi tôi thấy một người khiếm thị hát rong bên đường và mỉm cười hạnh phúc dù không ai đứng lại thưởng thức bản nhạc đó. Và tôi cũng từng nghĩ thật hạnh phúc biết bao nếu tôi có thể mang lại cho gia đình mình một cuộc sống sung túc, êm ấm hơn những gia đình khác cho đến khi….tôi thấy một nghệ sĩ dành cả tuổi trẻ của mình để đem lại tiếng cười cho những người xa lạ…Tôi chợt nhận ra: Phải chăng hạnh phúc trong tôi còn quá nhỏ bé?

Tôi biết rằng chúng ta sẽ chẳng thể áp đặt những quan điểm sống riêng tư của mình vào người khác. Thế nhưng, chúng ta hoàn toàn có thể soi chiếu quan niệm sống của người khác vào bản thân. Với tất cả những gì đã được trải qua, tôi nhận ra rằng hạnh phúc chỉ đơn giản là khi bạn đã được sống trên đời. Bởi được sinh ra, được chứng kiến những gì là tinh túy nhất trong cuộc đời này đã thực sự là một niềm hạnh phúc. Vì vậy, chúng ta phải sống cho thật cháy bỏng, hết mình với những niềm đam mê đang âm ỉ trong bản thân. Bạn không thể sống cuộc đời của kẻ khác mà hãy là chính mình. Cuộc đời chỉ thực sự có giá trị khi ta biết yêu thương bản thân, biết ơn mọi thứ xung quanh, trân trọng cuộc sống, khi bạn có ước mơ, có mục tiêu để phấn đấu. Chỉ nhiêu đấy thôi cũng đã đủ để làm ta hạnh phúc hơn bao người khác.

Có phải mọi người đều cho rằng: hạnh phúc là được yêu thương? Có lẽ đây sẽ là một quan điểm chung của chúng ta. Bởi không ai sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu nhận lại từ mọi người xung quanh sự xa lánh, ghét bỏ, thù hằn. Cảm giác được yêu thương là thứ cảm giác bản thân mình trở thành một người quan trọng, mình là người được quan tâm, được mọi người sẻ chia và hơn hết là mình có một điểm tựa vững chắc. Tình thương là điểm tựa cho bất kì ai trong số chúng ta có thể bám víu vào mỗi khi vấp ngã trên đường đời. Tình thương là động lực tinh thần giúp ta phấn chấn, tìm lại bản thân. Đối với tôi, tôi đã rất hạnh phúc khi được sinh ra trong sự đùm bọc, yêu thương, quan tâm và chăm sóc của cha mẹ, được đón nhận tình yêu thương từ bạn bè và thầy cô. Bạn cứ thử tưởng tượng xem, nếu một ngày mà bạn bị lãng quên thì sẽ cô đơn đến nhường nào? Bạn trở thành một người vô hình? Bạn mất kết nối với tất cả mọi người xung quanh trong xã hội? Thật sự chính bản thân tôi cũng không dám tưởng tượng tới hoàn cảnh đáng sợ đó!

Khi lớn hơn, bạn sẽ nhận ra rằng hạnh phúc không chỉ là việc nhận được yêu thương mà còn là được trao đi yêu thương. Và đó là niềm hạnh phúc vô giá. Tôi đã nhận ra điều này trong đợt đại dịch Covid-19 vừa qua diễn ra vô cùng căng thẳng trên mảnh đất quê hương Việt Nam. Mỗi ngày đọc tin tức là một ngày tôi cảm thấy vô cùng lo lắng và sợ hãi. Ngày hôm nay có bao nhiêu đứa trẻ phải chịu cảnh mồ côi? Những suy nghĩ ấy cứ mãi văng vẳng trong tôi và chỉ được xoa dịu khi thấy những chiến binh áo trắng, của những thanh niên tình nguyện và của biết bao công dân Việt Nam đang ngày đêm cống hiến hết mình cho việc chống dịch với tinh thần “Không ai bị bỏ lại phía sau”, những lực lượng đầu tuyến đã chống dịch hết mình, họ không chỉ cứu chữa bệnh nhân mà còn đem đến cho mọi người tinh thần chiến đấu mạnh mẽ. Đằng sau bộ đồ bảo hộ là những giọt mồ hôi nặng nề nhưng đằng sau lớp khẩu trang lại là một nụ cười tràn ngập hạnh phúc. Họ hạnh phúc vì họ vừa cứu được sự sống cho biết bao nhiêu người, hạnh phúc vì họ đã làm được những việc vô cùng cao cả, đầy ý nghĩa cho đất nước. Như vậy, hạnh phúc đẹp đẽ nhất chính là hạnh phúc cho đi!

Sau tất cả, tôi nhận ra chính bản thân mình cũng đang vô cùng hạnh phúc. Tôi đang được sống cuộc sống là chính tôi. Tôi đã đỗ ngôi trường cấp 3 bấy lâu nay hằng ao ước, tôi đã có mục tiêu sống của bản thân. Tôi nhận được tình yêu của gia đình, bạn bè và thầy cô. Tôi đã biết trao đi yêu thương với những người xung quanh. Và tôi tự đặt ra câu hỏi rằng, liệu 5 năm, 10 năm, 20 năm nữa tôi của tương lai nếu đọc lại những dòng chữ này liệu có còn những suy nghĩ quay lại thời đó không nhỉ? 5 năm nữa tôi đã bước chân vào giảng đường, tôi nghĩ đó sẽ là Trường Đại học Luật bởi tôi mong muốn trở thành luật sư bấy lâu nay. 10 năm nữa có lẽ đã là một luật sư với chút kinh nghiệm đã tích lũy được qua một khoảng thời gian. 20 năm nữa chắc chắn tôi đã hạnh phúc bên gia đình và đàn con thơ, với những thành tựu về công việc và cống hiến của bản thân cho xã hội. Dù có phải đối mặt với hoàn cảnh ra sao, dù có khó khăn như nào thì tôi hay bạn, chúng ta hãy cứ vững tin vào bản thân, hãy luôn hướng về phía trước, đứng dậy sau mỗi vấp ngã trên đường đời, hãy cứ yêu thương và trao đi yêu thương nhiều nhất có thể nhé.

Tôi không biết trong tương lai liệu mình có còn hạnh phúc như hiện tại hay không? Nhưng tôi biết chắc chắn rằng hạnh phúc vẫn ở quanh ta. Xin gửi bạn một câu nói mà tôi vô cùng tâm đắc: “Người tìm kiếm hạnh phúc, thành công trên cao mà quên mất đi nó đang hiện hữu ngay trước mắt mình”. Chúc các bạn sẽ tìm được niềm hạnh phúc của bản thân.

———————————

Trên đây TaiLieuViet.vn vừa gửi tới bạn đọc bài văn mẫu Viết bài luận về bản thân. Bài viết đã gửi tới bạn đọc các mẫu bài luận về bản thân. Hi vọng qua bài viết này bạn đọc có thêm tài liệu để học tập tốt hơn môn Ngữ văn 10 Kết nối tri thức. Mời các bạn cùng tham khảo thêm tài liệu học tập môn Toán 10 Kết nối tri thức…

  • Soạn bài Thuyết trình về một vấn đề xã hội Kết nối tri thức